WebNovels

Chapter 1 - Chương 1: Dưới Bầu Trời Máu

Dưới ánh nắng rực rỡ cuối ngày, khu rừng nhuộm màu đỏ thẫm của hoàng hôn, như thể thiên địa cũng đang nhỏ lệ cho những bi kịch đã bị lãng quên. Ở nơi ấy, trong một thế giới cổ xưa bị chia cắt bởi thù hận và quyền lực, có hai gia tộc lớn nhất phương Đông: gia tộc Dạ Vân – cầm quyền bóng tối, và gia tộc Thiên Hoa – bảo hộ ánh sáng.

Rin là con trai thứ của Dạ Vân, lớn lên trong bóng đêm và giáo huấn sắt máu. Trong khi đó, Min là tiểu thư duy nhất của Thiên Hoa, mang vẻ đẹp thuần khiết và trái tim kiên cường. Họ là hai mũi tên được bắn từ hai phương trời đối lập, đáng lẽ không bao giờ giao nhau. Nhưng định mệnh lại là một kẻ thích trêu ngươi.

Họ gặp nhau lần đầu vào một đêm trăng máu – một lễ tế cổ xưa, nơi hai gia tộc buộc phải đình chiến để cúng tế cho các linh hồn tiền nhân. Min khi đó đã lạc đường giữa rừng thiêng, còn Rin đang theo dấu một sát thủ phản bội. Họ chạm mặt – kiếm tuốt trần, sát khí ngập trời – nhưng thay vì kết liễu nhau, họ lại lặng người trước ánh mắt đối phương. Không phải vì nhan sắc, mà là cảm giác lạ lùng len vào tim họ — một thứ gì đó như đã từng tồn tại.

"Ngươi là ai?" – Min cất tiếng, tay vẫn giữ chặt cán kiếm.

"Ta cũng đang tự hỏi điều đó về ngươi." – Rin trả lời, giọng anh không còn nhuốm sát ý.

Từ sau đêm đó, số phận đã cột chặt họ với nhau. Họ bí mật gặp gỡ tại biên giới hai lãnh thổ, nơi những bông anh đào cổ thụ nở rộ quanh năm — hoa của luân hồi. Họ kể nhau nghe những điều không thể nói với ai, về nỗi cô độc, về khát vọng vượt ra khỏi vận mệnh do gia tộc sắp đặt. Dần dần, hận thù tan chảy như tuyết dưới ánh xuân. Tình yêu lớn lên, lặng lẽ nhưng dữ dội.

Nhưng thế giới không bao giờ chấp nhận một tình yêu giữa ánh sáng và bóng tối. Khi chuyện tình của họ bị phát hiện, gia tộc Thiên Hoa nổi giận như sấm sét giữa trời đông. Họ gọi Min là kẻ phản bội, và tuyên án tử hình. Rin đã cầu xin, đã quỳ xuống trước hội đồng trưởng lão, thậm chí dâng cả thanh kiếm gia truyền – biểu tượng quyền lực tối cao của Dạ Vân – để đổi lấy tự do cho nàng. Nhưng tất cả đều vô nghĩa.

Đêm hành hình, trời không trăng. Min bị dẫn lên đỉnh chùa cổ – nơi cao nhất vùng Đông Thiên, gió thổi lạnh đến rợn người. Đám đông tụ tập phía dưới, mắt sáng rực như sói săn mồi. Min không run rẩy, nàng cười, một nụ cười bình thản giữa cuồng phong thù hận.

Rin xông tới, gào tên nàng giữa tiếng trống và tiếng kiếm va nhau. Anh lao qua bao binh lính, đôi tay đẫm máu, mắt chỉ thấy bóng dáng trắng muốt kia đang bị trói giữa trời. Nhưng khi anh kịp đến gần, lưỡi dao nghiệt ngã đã xuyên qua bụng nàng. Máu tuôn như hoa đào rơi rụng. Nụ cười nàng vẫn còn đó, đẹp đến nghẹt thở.

"Kiếp này không trọn vẹn... nhưng em sẽ chờ ở kiếp sau." – giọng nàng vang như gió thoảng bên tai anh.

Cũng trong khoảnh khắc đó, Rin ôm lấy thân thể nàng, rồi rút kiếm tự sát. Họ ngã xuống bên nhau, giữa biển máu và hoa rơi. Người đời gọi đó là tội nghiệt, nhưng trời xanh lại ghi khắc câu chuyện của họ lên vòng tròn luân hồi.

Hàng trăm năm sau — ở một thế giới hiện đại, dưới ánh nắng rực rỡ và bầu trời trong xanh, một chàng trai tên Rin tỉnh dậy từ giấc mộng kỳ lạ. Anh mơ thấy một cô gái cười rạng rỡ, trong bộ váy trắng, dưới ánh dương — cho đến khi một lưỡi dao đâm vào bụng nàng. Anh giơ tay ra, muốn níu kéo điều gì đó, nhưng lại bất lực. Khi tỉnh dậy, lòng ngực anh vẫn đau nhói — như thể đã mất đi ai đó rất quan trọng, từ lâu lắm rồi.

Và ở một nơi khác, cô gái tên Min cũng mơ thấy điều tương tự. Khi ánh mắt họ vô tình gặp nhau trong sân trường – mọi thứ vỡ òa. Không ai giải thích được vì sao họ cảm thấy thân quen đến thế… như thể đã yêu nhau từ một kiếp xa xăm.

Câu chuyện mới bắt đầu — khi vòng tròn luân hồi xoay chuyển, và tình yêu lại tìm đường trở về giữa ánh sáng và bóng tối…

More Chapters