WebNovels

Chapter 14 - Chương 16 -Cái Bẫy Bắt Đầu Khép Lại

Đêm hôm ấy, Thiên Hạo rời văn phòng muộn hơn thường lệ. Ánh đèn vàng hắt xuống mặt đường ướt loang loáng nước mưa, tạo nên những quầng sáng nhòe mờ. Thành phố về đêm yên ắng lạ thường, nhưng trong lòng anh lại dấy lên một cảm giác bất an mơ hồ, như có ai đó đang lặng lẽ bám theo từng bước chân mình.

Ở tầng cao của một tòa nhà đối diện, một ống kính máy ảnh lặng lẽ xoay, bắt trọn từng chuyển động của anh.

"Tách" – âm thanh nhỏ xíu, nhưng nếu ai để ý sẽ thấy nó như một nhịp đập của chiếc đồng hồ đếm ngược…

Bất ngờ, điện thoại anh rung lên. Một tin nhắn không số gửi đến:

"Nếu muốn cứu người, quay lại con hẻm phía Đông."

Đôi mắt Thiên Hạo tối lại. Hai từ "cứu người" như một vết dao rạch thẳng vào tâm trí, kéo về ký ức đẫm máu của kiếp trước — đêm mà anh đã mất đi một người quan trọng chỉ vì đến muộn vài phút.

Anh siết chặt điện thoại, không chần chừ thêm, lập tức đổi hướng, sải bước nhanh về con hẻm được chỉ định.

Hẻm tối om, ánh đèn đường chỉ le lói ở lối vào, bên trong mùi ẩm mốc của tường rêu, mùi rỉ sắt từ những cánh cửa sắt cũ kỹ trộn lẫn vào nhau. Dưới một góc tường, một cô gái bị trói tay chân, miệng bị bịt kín, đôi mắt ướt nhòe sợ hãi.

Thiên Hạo bước nhanh tới, nhưng "Rầm!" – tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên từ sau lưng. Cánh cửa sắt ở lối ra khép lại, khóa chặt.

Từ trong bóng tối, một tràng tiếng cười trầm khàn vang lên, như kéo dài từng chữ:

"Chào mừng trở lại… Thiên Hạo."

Ba bóng người từ hai bên hẻm và phía trước cùng bước ra, ánh mắt lạnh như băng, vây kín anh. Ánh sáng mờ hắt lên khuôn mặt họ, hiện rõ những hình xăm và vết sẹo đáng sợ.

Thiên Hạo khẽ hít sâu, nắm tay siết chặt, ánh mắt sắc lạnh lóe lên. Anh biết, đây không chỉ là một cuộc ẩu đả đơn giản. Đây là một cái bẫy — được chuẩn bị kỹ lưỡng để nhốt anh lại.

Từ trong bóng tối sâu hơn nữa, một người đàn ông bước ra, trên môi là nụ cười lạnh lẽo. Giọng hắn vang lên chậm rãi, từng chữ như đang bóp nghẹt không khí:

"Lần trước cậu may mắn thoát… Nhưng lần này, tôi đảm bảo — cậu sẽ quỳ xuống."

Tiếng mưa rơi bắt đầu nặng hạt, đập rào rào lên mái tôn cũ của con hẻm, như tiếng trống báo hiệu cho một trận tử chiến.

More Chapters