WebNovels

Chapter 1 - Chương 1 - Đêm Định Mệnh

Trời đổ mưa.

Cả thành phố như bị nuốt chửng trong ánh đèn vàng nhòe nhoẹt.

Cô vừa bước ra khỏi bar, bước chân loạng choạng, đầu óc trống rỗng — chỉ có tiếng tim đập hỗn loạn trong lồng ngực.

Hạ An Nhiên chẳng nhớ nổi đã uống bao nhiêu ly.

Chỉ biết người yêu cũ vừa sánh vai cùng một cô gái khác đi ngang qua — mỉm cười, hạnh phúc như thể chưa từng có cô trên đời.

Một cú tát của số phận.

Một ly rượu khác.

Rồi thêm một.

Cô ngẩng đầu, ánh mắt mờ ảo dừng lại nơi quầy bar — nơi một người đàn ông đang ngồi lặng lẽ giữa khung cảnh hỗn độn của đêm.

Vest đen. Cà vạt lỏng.

Cổ tay đeo đồng hồ bạc.

Mỗi động tác rót rượu đều chậm rãi, có sức hút chết người.

Họ nhìn nhau.

Hạ An Nhiên tiến lại gần

Không ai nói gì.

Chỉ có một ánh nhìn – như đốm lửa rửa cháy giữa băng giá.

"Uống với tôi không?"Giọng anh trầm, khàn, và đầy từ tính.

Cô cười khẽ, nửa say nửa tỉnh.

"Anh sợ tôi chuốc say anh à?"

Anh nhướng mày, ánh mắt tối đi.

"Còn em, sợ mình sẽ không tỉnh sao?"

Một khoảng lặng ngắn.

Rồi tiếng cốc thủy tinh chạm nhau.

Sáng hôm sau.

Ánh nắng rọi qua rèm cửa, chiếu lên tấm ga trắng tinh.

Cô tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ, định ngồi dậy — thì bàn tay ai đó kéo cô ngược lại.

"Đừng động."Giọng trầm khàn ấy lại vang lên bên tai, mang theo hơi thở nóng rực.

Cô quay đầu — và tim như rơi khỏi lồng ngực.

Người đàn ông đêm qua đang nằm cạnh, nửa thân trần, ánh mắt sâu như vực.

Anh nhìn cô, khẽ nhếch môi:

"Giờ thì, em định chịu trách nhiệm thế nào?"

Cô chưa kịp phản ứng thì điện thoại trên đầu giường sáng lên.

Một dòng tin nhắn xuất hiện —

[Tập đoàn Lục Thị thông báo: Hạ An Nhiên, chúc mừng bạn đã trúng tuyển vị trí trợ lý riêng cho Chủ tịch Lục Tư Thần.]

Cô sững người nhìn dòng tin nhắn.

Não như bị treo.

"Tập đoàn Lục Thị..." — cô lặp lại trong đầu.

Cái tên này đâu xa lạ gì — công ty lớn nhất thành phố, đứng đầu ngành thiết kế và đầu tư.

Hạ An Nhiên khẽ bật cười, giọng khàn đặc sau một đêm say:

"Trùng tên thôi nhỉ... Lục Tư Thần chứ gì? Tên đẹp thật, chắc là ông chú nào đó giàu có, khó tính lắm đây."

Cô gấp điện thoại, vội vàng thu dọn quần áo và nói, mặc dù đây là lần đầu của cô, nhưng cách tốt nhất bây giờ để rời đi chính là tỏ ra việc này đã diễn ra như cơm bữa rồi.

"Chuyện tối qua — coi như chưa từng xảy ra.:"

Cái vẻ vụng về nói dối của cô không thể qua mắt được Lục Tư Thần.

Cô không để ý, người đàn ông sau lưng đang chống tay lên giường, nở một nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý.

"Ông chú à?" — Anh nhắc lại, giọng khàn và kéo dài."Em sẽ có cơ hội sửa lại cách xưng hô đó sớm thôi, Hạ An Nhiên."

Hết chương 1

Chương 2: Hạ An Nhiên rời khỏi khách sạn, lòng thầm nhủ sẽ quên đêm điên rồ ấy.

Nhưng khi bước vào tòa nhà Lục Thị sáng hôm sau —

người đầu tiên cô gặp trong phòng họp cao nhất tầng 36...

là người đàn ông đó.....

More Chapters