WebNovels

Chapter 29 - [ Chương 28] - Bí Bảo Đồ

Ba ngày sau đại chiến, Thiên Đô Thần Viện long trọng tổ chức Lễ Khải Hoàn, tưởng niệm và vinh danh những người ngã xuống, đồng thời khen thưởng những nhân tài lập công trong chiến cuộc diệt tà.

🎊 Tại Quảng Trường Chân Đạo, hơn vạn đệ tử cùng tề tựu. Các Trưởng lão cùng Tông chủ ngồi trên cao, khí thế ngập trời. Cờ hiệu tung bay, linh khí hội tụ như gió xuân thấm lòng người.

Những đệ tử có chiến công, như Trương Đại Sơn, Diệp Linh, Tô Thanh Tuyết, và cả Vân Thiên Hà, đều lần lượt được tuyên danh.

Khi tên Vân Thiên Hà vang lên, nhiều người vẫn ngỡ ngàng: “Hắn chẳng phải là tân sinh sao?”

🎖️ Nhưng những kẻ từng coi thường lại phải câm lặng khi thấy Tông chủ đích thân ban thưởng: một viên Linh Quả Thăng Khiếu và một ngọc bài cống hiến đặc biệt, mở quyền truy cập vào tầng pháp tàng cao hơn bình thường một bậc.

🕯️ PHÍA SAU KHẢI HOÀN – SÓNG NGẦM BẮT ĐẦU

🌫️ Cùng lúc đó, khi người người còn đang ngập tràn trong men say chiến thắng…

Tại cửa Đông Thiên Đô Thành, một nhóm người mặc hắc bào, cưỡi linh thú lạ, đứng nhìn về phía Thần Viện.

Người cầm đầu có mái tóc bạc buông xõa, bên hông đeo một thanh cổ kiếm có khắc họa xà long uốn quanh.

> “Vùng Tây Vực này… rốt cuộc cũng dẹp yên tà loạn. Nhưng lại để lộ khe hở về khí vận.”

Hắn cười nhạt, mắt lấp lóe kim quang.

“Thông báo với Giáo chủ, người của Đông Vực… có thể bắt đầu tiến quân rồi.”

---

🌌 THÔNG TIN RÒ RỈ – HUNG TIN LAN TỎA

Một thư truyền khẩn cấp từ phía Nam mang đến Thiên Đô Thần Viện:

> “Đông Vực – nơi trú ngụ của Tử Ảnh Đạo Lâm – đã có dấu hiệu di chuyển quy mô lớn… Chúng đang âm thầm thâm nhập vào các thành trì biên cảnh!”

Các Trưởng lão hội nghị khẩn:

> “Chúng ta vừa dẹp yên Huyết Nguyệt Giáo, Đông Vực đã nhúng tay… Đây là âm mưu từ lâu?”

Có lời đồn:

> “Tử Ảnh Đạo Lâm – một trong ba thế lực ngầm cổ xưa nhất Đông Vực, từng so tài ngang cơ với Huyết Nguyệt Giáo nhưng chưa bao giờ ra mặt – giờ đã bắt đầu rục rịch.”

---

🧭 VÂN THIÊN HÀ – TÂM BIẾN GIỮA LOẠN THẾ

Trong lúc Thiên Đô Thần Viện họp kín, Vân Thiên Hà ngồi tĩnh tọa bên Thanh Trì Linh Tuyền, cảm ứng biến động linh khí trong thiên địa.

🌠 Hệ thống khẽ vang lên:

> “Nhiệm vụ hệ thống mở khóa:

▪️ [Ẩn nhiệm vụ - Biến động Đông Vực]

▪️ Mục tiêu: Tìm hiểu Tử Ảnh Đạo Lâm – ngăn chặn tay chân xâm nhập Tây Vực

▪️ Thưởng: Tăng giới hạn đan điền – mở khóa kỹ năng ẩn cấp cao”

Vân Thiên Hà siết chặt tay:

> “Chiến tranh... chưa kết thúc, nó chỉ mới bắt đầu.”

Địa điểm: Nghị sự điện tầng cao nhất của Thiên Đô Thần Viện – Cửu Trọng Thiên Các

Thành phần:

Tông chủ Thiên Đô Thần Viện – Cơ Huyền Đạo Nhân

Tông chủ Thái Hoa Kiếm Phái – Liễu Vân Hạc

Tông chủ Tinh Dạ Tông – Mộ Dung Hàn

Tông chủ Cửu Linh Cốc – Âu Dương Uyển

Đại diện Vạn Bảo Các – Phu nhân Vân Linh Hoa

---

🌩️ MỞ ĐẦU CUỘC HỌP – TỬ ẢNH TRỖI DẬY

Trên bàn đá bạch ngọc, bản đồ ngũ vực được mở ra, vùng ranh giới giữa Tây Vực và Đông Vực bị khoanh đỏ dày đặc.

Tông chủ Cơ Huyền trầm giọng:

> “Chúng ta tưởng đã bình yên sau đại chiến với Huyết Nguyệt Giáo… Nhưng ai ngờ, Tử Ảnh Đạo Lâm lại thừa cơ trỗi dậy.”

Tông chủ Thái Hoa Kiếm Phái, Liễu Vân Hạc, sắc mặt nghiêm nghị:

> “Tử Ảnh Đạo Lâm xưa nay hành tung quỷ dị, chuyên tu các bí thuật về hồn đạo và quỷ pháp. Một khi để bọn chúng có căn cứ ở Tây Vực, tất sẽ thành mối họa ngàn năm.”

---

🕯️ TIẾT LỘ TÌNH BÁO MỚI – NỘI GIÁN XÂM NHẬP

Đại diện Cửu Linh Cốc, Âu Dương Uyển mở ra một phong thư có khắc trận văn bảo mật:

> “Theo người của ta cài cắm bên trong biên cảnh, có ít nhất ba nội ứng cao cấp trong các tông môn nhỏ đã đầu quân cho Tử Ảnh Đạo Lâm.”

Mộ Dung Hàn siết chặt chuôi kiếm:

> “Không lẽ đại chiến chưa đủ để cảnh tỉnh bọn phản bội sao?”

---

🔥 KẾ HOẠCH LIÊN MINH CHÍNH ĐẠO

Tông chủ Cơ Huyền gật đầu, chỉ vào bản đồ:

> “Từ giờ khắc này, Liên minh Chính Đạo thành lập.

▪️ Thiên Đô Thần Viện sẽ cử nội môn đệ tử ưu tú lập thành Đội Bạch Ảnh, do chính ta đích thân chỉ định.

▪️ Thái Hoa Kiếm Phái cử ba trưởng lão hộ pháp hộ tuyến.

▪️ Tinh Dạ Tông lập trạm trinh sát linh khí tại các điểm giao giữa hai vực.

▪️ Cửu Linh Cốc lo việc hậu cần và trị thương.”

Lúc này, Vân Linh Hoa – đại diện Vạn Bảo Các – mới mỉm cười nhẹ:

> “Vạn Bảo Các không phải tông môn, nhưng nếu các ngài cần khí cụ, binh phù hay linh đan tiếp tế, chúng ta sẽ hỗ trợ.”

---

⚔️ BÁO HIỆU CỦA BÃO TỐ

Khi cuộc họp kết thúc, mây đen tụ phía chân trời Đông Vực.

Cơ Huyền Đạo Nhân đứng một mình bên lan can, nhìn về hướng xa xăm:

> “Năm xưa... nếu không có người đó phản bội, e là tông môn chúng ta đã không đến nỗi chia rẽ.”

Đôi mắt ông ánh lên tia sắc lạnh.

> “Nay, đến lượt hậu bối chúng ta phải gánh trách nhiệm.

Lần này... ta sẽ không để ai phản bội nữa.”

Thiên Đô Thần Viện – Ngoại điện Bạch Vân

Trên đỉnh Bạch Vân Phong, những người được truyền tin “triệu kiến đặc biệt” đang lần lượt tiến vào.

Một số tên tuổi lớn của nội viện cũng có mặt:

Triệu Hồng Phi – đệ tử nội môn thiên tư thượng đẳng, nổi danh với danh hiệu "Kiếm Vân Phá Nhật".

Lục Mộng Sương – thiên tài trận pháp đồng thời là cháu ruột một vị trưởng lão của Thái Hoa Kiếm Phái.

Diệp Linh, Trương Đại Sơn, và... Vân Thiên Hà.

> “Tại sao ta lại được gọi tới đây?” – Vân Thiên Hà thầm nhíu mày, trong khi Thiên Dực Sưu Thú trong trạng thái thu nhỏ vẫn ngủ yên trên vai hắn.

---

🧱 Lời triệu tập – Ý chỉ Tông Chủ

Bên trong đại điện, Tông chủ Cơ Huyền Đạo Nhân ngồi trên cao, khí tức thâm sâu không lường.

> “Chư vị có mặt hôm nay đều là người mà ta cùng các Tông chủ khác đích thân chỉ định. Từ giây phút này, các ngươi là ứng viên cho Đội Bạch Ảnh, lực lượng cốt cán đối đầu trực diện với Tử Ảnh Đạo Lâm.”

Sắc mặt các đệ tử đều nghiêm trọng. Triệu Hồng Phi tiến lên:

> “Tông chủ, vãn bối xin dốc toàn lực!”

Một tiếng hừ khẽ vang lên – là từ phía sau, nơi có vài đệ tử lớn tuổi hơn lén đưa mắt nhìn về Vân Thiên Hà, trong đó có một người thì thầm:

> “Hắn cũng được gọi đến sao? Chẳng phải chỉ mới tấn thăng Kim Đan không lâu?”

Nhưng ngay lập tức, một vị trưởng lão bên cạnh – Vân Nhạc, người giám sát kỳ khảo thí gần nhất – bước tới và lạnh lùng nói:

> “Người được chọn là do Tông chủ và các trưởng lão phán định. Nếu ngươi thấy nghi ngờ… có thể chọn rút lui.”

Không ai dám cãi lại. Không khí trong điện như đông cứng.

---

🔥 Giao nhiệm vụ – Vòng thử thách đầu tiên

Tông chủ Cơ Huyền vung tay, một bản đồ ánh sáng hiện lên.

> “Đây là bản đồ vùng biên giới phía Đông – nơi chúng ta vừa phát hiện một Tà Trận Khởi Điểm của Tử Ảnh Đạo Lâm.

Nhiệm vụ đầu tiên: thăm dò, phá giải, diệt sát, toàn quyền ứng biến.

Mỗi tổ ba người. Người nào thể hiện vượt trội... sẽ chính thức gia nhập.”

Tổ 1: Triệu Hồng Phi – Lục Mộng Sương – Diệp Linh

Tổ 2: Vân Thiên Hà – Trương Đại Sơn – một đệ tử tên Ngụy Tề (giỏi ẩn thuật)

Tổ 3: Ba đệ tử từ Tinh Dạ Tông được cử đến.

---

🌌 Suy nghĩ của Vân Thiên Hà

Khi bước ra ngoài, Vân Thiên Hà nhìn trời đêm. Ánh trăng lạnh chiếu lên thanh kiếm bên hông, còn trong người, Thôn Phệ Chi Thư mơ hồ rung động như đồng tình.

> “Tử Ảnh Đạo Lâm… bí ẩn, tàn bạo, phản bội. Vậy thì... ta sẽ nhìn thẳng vào ngươi.”

Bên tai, Thiên Dực Sưu Thú khẽ lầm bầm:

> “Khi cần... ta sẽ bảo vệ ngươi, "

🌑 Hồi Hương Trong Âm Thầm

Trên đường trở về Vân Gia

Trên một con tuấn mã màu đen lặng lẽ băng qua những cánh rừng, Vân Thiên Hà đứng trước cửa ngoài của Vân phủ, khí tức thâm sâu như biển cả, không một người thủ vệ nào nhận ra người từng bị đuổi khỏi tộc năm ấy.

> “Hôm nay, ta không còn là đứa trẻ bị vứt bỏ. Ta là người... có đủ thực lực để bảo vệ người thân mình yêu thương.”

---

🏠 Cuộc hội ngộ sau bao năm

Trong tiểu viện cũ kỹ nép mình ở một góc Vân phủ, mẫu thân Triệu Thị đang vá lại mảnh áo, hai tiểu muội Vân Tuyết Như và Vân Tử Oanh đang ngồi học chữ dưới ánh đèn dầu leo lét.

Bỗng tiếng gõ cửa vang lên. Triệu Thị ngẩng đầu lên, có chút ngờ vực:

> “Giờ này còn ai đến...”

Mở cửa ra—trái tim bà như ngừng đập.

Một thân ảnh cao lớn, trên lưng mang kiếm, y phục gọn gàng như vầng dương hiện lên trong sương mờ—Vân Thiên Hà.

> “Mẫu thân... con đã trở về.”

Triệu Thị không nói nên lời, đôi mắt đỏ hoe, run rẩy đưa tay chạm vào mặt hắn.

> “Là con thật sao... Thiên Hà của mẹ...”

Hai tiểu muội nghe tiếng liền chạy tới. Khi thấy ca ca, cả hai cùng òa khóc chạy tới ôm lấy hắn.

> “Ca ca! Chúng ta tưởng ca không còn sống...!”

---

🔥 Lựa chọn rời khỏi Vân gia

Sau một đêm đoàn tụ ngắn ngủi, Vân Thiên Hà nói với mẫu thân:

> “Mẫu thân, Thần Viện nay đã là chỗ đứng của con. Vân gia... không còn gì ràng buộc. Xin hãy cùng con rời đi.”

Triệu Thị lo lắng:

> “Nhưng nếu Nhị phu nhân biết, chắc chắn sẽ không để chúng ta yên...”

Vân Thiên Hà trầm giọng, ánh mắt lạnh như sắt:

> “Vậy để bà ta biết... để cả Vân gia biết—người bị gia tộc ruồng bỏ năm xưa đã trở lại, không phải để cầu xin, mà để mang đi thứ hắn muốn bảo vệ.”

---

🌪️ Lặng lẽ rời đi – nhưng để lại rung động

Dưới bóng đêm, một chiếc xe ngựa lặng lẽ rời khỏi thành. Trên cỗ xe, Triệu Thị ôm lấy hai tiểu nữ, còn Vân Thiên Hà cưỡi ngựa đi trước mở đường.

Không lâu sau, trong Vân phủ:

> “Bẩm nhị phu nhân! Triệu Thị... và hai tiểu nha đầu... đã biến mất!”

> “Cái gì?!” – Vương Tâm Hàn ném chén trà xuống đất, ánh mắt lạnh băng – “Là hắn! Là nó trở về!”

---

🔚 Về đến Thần Viện

Một căn tiểu viện trong khu phụ cận Thần Viện được sắp xếp chu đáo. Vân Thiên Hà đã bố trí mọi thứ để mẫu thân và muội muội được sống an toàn, không còn phải cúi đầu trước ai nữa.

> “Từ nay trở đi, chỉ có ta—mới có thể định đoạt vận mệnh người thân của ta.”

Sau khi sắp xếp nơi ở an toàn cho mẫu thân Triệu Thị và hai tiểu muội trong một tiểu viện tĩnh lặng gần Thần Viện, Vân Thiên Hà dành một buổi chiều cuối cùng để quây quần bên người thân, thứ cảm giác mà hắn tưởng đã vĩnh viễn đánh mất.

---

☕ Trong sân vắng, dưới bóng hoa đào

Triệu Thị pha một ấm trà thơm, đôi tay gầy guộc khẽ run khi rót vào chén:

> “Thiên Hà, con lớn rồi… Ánh mắt của con, giọng nói của con… đều chẳng còn là hài tử ngày xưa nữa.”

Vân Thiên Hà mỉm cười, đặt kiếm sang bên:

> “Mẫu thân, là thế giới này ép con phải trưởng thành. Nhưng con vẫn là hài tử của mẫu thân – mãi mãi như thế.”

Hai tiểu muội ríu rít chạy quanh sân, một con dực thú nhỏ—chính là Thiên Dực Sưu Thú—biến hóa hình mèo, đang nằm phơi nắng bên bậc thềm, ánh mắt lười biếng nhưng vẫn luôn liếc nhìn mọi người, như một hộ vệ âm thầm.

---

🌅 Trước lúc chia tay

Khi hoàng hôn buông xuống, hắn đứng dậy, chỉnh lại y phục, đeo kiếm sau lưng.

> “Mẫu thân, con phải đi rồi. Lần này là nhiệm vụ từ Thần Viện, rất quan trọng. Nhưng con hứa, con sẽ trở về—và không bao giờ để ai tổn thương người thân của mình nữa.”

Triệu Thị tiến tới, đặt tay lên vai hắn, ánh mắt rưng rưng nhưng kiên định:

> “Con là ánh sáng duy nhất của mẫu thân trong đời này. Hãy sống… vì chính con, và vì những người yêu thương con.”

Hai tiểu muội chạy tới ôm chân hắn, đôi mắt long lanh đầy lưu luyến:

> “Ca ca nhớ mang về kẹo và đồ ăn ngon đấy! Ca ca phải mạnh mẽ trở về!”

> “Nhất định rồi.” – Hắn cúi xuống xoa đầu cả hai, môi nở nụ cười hiếm hoi.

---

🐾 Khởi hành

Trên lưng tuấn mã, Vân Thiên Hà quay đầu nhìn lại một lần cuối.

Gió chiều thổi qua, cánh đào rơi nhẹ như lời tiễn đưa. Thiên Dực Sưu Thú bay lượn trên không trung một vòng, rồi hóa lại thành hình nhỏ nhảy lên vai hắn.

> “Đi thôi, chúng ta còn nhiều việc phải làm.”

Tại Vân phủ, trong một gian mật thất được che giấu sau bức bình phong chạm trổ long phụng, Vương Tâm Hàn – vị nhị phu nhân từng một tay thao túng gia sự của Vân Gia – đang ngồi trên chiếc ghế bạch mộc, trước mặt là ba gã hắc y nhân phủ đầy sát khí.

Ngón tay thon dài nhẹ gõ mặt bàn đá lạnh:

> “Ngươi nói… hắn trở về Vân Thành? Lại còn hộ tống mẫu thân và muội muội đến gần Thần Viện?”

Một hắc y nhân quỳ một gối, cúi đầu:

> “Đúng vậy thưa phu nhân. Thuộc hạ tận mắt chứng kiến. Hắn hiện tại… không đơn giản nữa.”

Vương Tâm Hàn nở nụ cười lạnh, ánh mắt lóe lên sát ý:

> “Năm đó ta phế bỏ căn cơ hắn, cắt đứt tài nguyên, tưởng đã diệt cỏ tận gốc. Không ngờ… hắn lại mọc lại, còn vươn cao hơn trước.”

Nàng rót chén rượu thuốc đỏ như máu, chậm rãi nói:

> “Không thể để hắn trưởng thành thêm được nữa. Trước khi Thần Viện hoàn toàn công nhận hắn, chúng ta phải ra tay.”

---

🕷️ Lệnh truy sát trong bóng tối

Vương Tâm Hàn đặt một chiếc lệnh bài đen tuyền lên bàn:

> “Truyền lệnh cho Hắc Vũ Môn, lệnh ‘Ẩn Mệnh Truy Hồn’... Thưởng mười vạn linh thạch, hoặc một lò luyện đan cấp Linh. Chỉ cần một điều: Vân Thiên Hà – không được sống sót bước qua năm nay.”

Hắc y nhân đồng loạt đáp lời:

> “Rõ!”

Chúng biến mất như làn khói vào trong bóng đêm. Trong mắt Vương Tâm Hàn, không hề có chút dao động nào. Bà ta tự lẩm bẩm:

> “Một kẻ như ngươi... ta đã loại bỏ một lần, thì không cho phép ngươi sống lại lần thứ hai.”

---

📜 Đồng thời, trong Thần Viện...

Ngay khi Vân Thiên Hà đang chuẩn bị nhiệm vụ lịch luyện tiếp theo cùng đội bảy, hệ thống bỗng vang lên cảnh báo:

> 【Cảnh báo: Có truy sát lệnh cấp độ ẩn sát đang bao phủ phạm vi hoạt động của ký chủ!】

> 【Nguồn phát hiện: Ngoại vực - Hắc Vũ Môn. Mức độ nguy hiểm: Tử vong tuyệt đối nếu sơ suất!】

> 【Gợi ý nhiệm vụ hệ thống: “Người Diệt Sát Nhân” – Truy tìm và phá hủy căn cứ ám sát của Hắc Vũ Môn đang nhắm vào ký chủ!】

Vân Thiên Hà siết chặt nắm tay. Hắn hiểu – trò chơi thực sự mới bắt đầu.

Tại một sơn động nằm sâu trong Hoàng Mãng Cốc, nơi sương đen vờn quanh bất diệt, Tổng bộ chi nhánh phía Tây của Hắc Vũ Môn – tổ chức sát thủ khét tiếng trong lục vực – đang họp kín.

Một lão giả áo đen, mặt nạ quỷ lệch nửa, giọng nói trầm khàn như kim loại cọ xát:

> “Mục tiêu: Vân Thiên Hà, tu sĩ nội môn Thiên Đô Thần Viện, từng bị trục xuất khỏi Vân Gia, hiện đang nổi danh trong các lịch luyện gần đây.”

Trước mặt lão là một bức chân dung được khắc bằng thuật ảnh ngọc – gương mặt bình thản nhưng ánh mắt sâu không đáy.

Một nữ sát thủ che mạng, thân hình mảnh mai như u linh, lên tiếng:

> “Mức cảnh giới?”

> “Tạm xác nhận Luyện Thể đỉnh phong, nhưng có dị biến – nghi vấn sở hữu công pháp cổ hoặc Thể Pháp song tu. Đã từng thoát khỏi truy sát trong Phong Ma Sơn Mạch, còn giết cả Yêu Vương sơ cấp.”

Không khí ngưng trọng.

Một nam tử trẻ tuổi, áo choàng đen viền máu, cười nhạt:

> “Chẳng qua là một kẻ xuất thân thấp hèn được hệ thống thiên địa ưu ái. Ta sẽ khiến hắn biết, vận mệnh được ban... cũng có thể bị tước đi.”

Lão giả gật đầu:

> “Tên đó gọi là Hắc Cốt Lãnh – Ngũ trưởng sát sứ của Hắc Vũ Môn. Nhiệm vụ lần này, do hắn dẫn đầu. Ba tiểu đội ám sát, triển khai vây diệt theo chiến thuật tam thức: Ảnh Ẩn – Phong Tỏa – Tuyệt Hồn.”

> “Mỗi đội đều có yêu cầu: Tuyệt không để hắn sống sót khi tới được Đông Tuyết Bình Nguyên, chỗ lịch luyện kế tiếp!”

---

🎯 Bản đồ mục tiêu: Hành tung Vân Thiên Hà

Ngày thứ nhất: Vân Thiên Hà và đội 7 đang tiến về Đông Tuyết Bình Nguyên.

Ngày thứ hai: Một nhóm sát thủ sẽ hóa trang thành tán tu, ẩn thân trong tuyến đường lịch luyện.

Ngày thứ ba: Nếu kế hoạch ám sát ban đầu thất bại, tổ chức sẽ điều động Phệ Hồn Thần Thức Sứ – kẻ có thể thao túng oán linh để diệt sát trong mộng cảnh.

Lão giả cuối cùng nói:

> “Nếu hắn còn sống sau ba ngày... xem như các ngươi chết thay.”

Đêm buông xuống Đông Tuyết Bình Nguyên, sương lạnh lùa vào từng khe đá, gió rít từng cơn, lẫn trong đó là những tiếng gào u uất của loài thú đêm. Đội 7 đã dựng trại bên cạnh sườn một ngọn đồi tuyết phủ, theo chỉ đạo của sư huynh dẫn đội – Trương Vô Ảnh – để chuẩn bị cho lịch luyện sáng hôm sau.

Giữa tiếng củi lách tách cháy và tiếng thở đều của đồng đội say ngủ, Vân Thiên Hà vẫn đang ngồi điều tức cạnh gốc cây bách hàn, Thiên Dực Sưu Thú nằm cuộn tròn trên vai áo khoác, tai khẽ động đậy.

Chính lúc đó—

Từ trong bóng tối, một luồng sát khí cực nhạt như dao mỏng lướt qua làn sương đêm.

> “Có kẻ đến.” – Vân Thiên Hà mở mắt. Hắn không động, chỉ khẽ lật tay, Thôn Phệ Chi Thư trong cơ thể khẽ rung lên, cảm ứng được luồng hồn khí lạ đang di động rất gần.

Ở rìa doanh trại, Diệp Linh – một nữ đệ tử có cảm ứng linh nhạy cao – đột nhiên mở mắt. Nhưng chưa kịp phát ra âm thanh cảnh báo…

> Phập!

Một tiếng rít gió, một mũi ám tiễn tẩm Hồn Dược bay tới như điện xẹt. Nhưng không cắm vào cổ Diệp Linh — bởi Thiên Dực Sưu Thú đã hóa hình chắn trước mặt, cánh lông dựng đứng, hóa giải mũi tên độc.

Tiếng la hét vang lên!

> “Có sát thủ!”

Từ bốn hướng, những bóng đen bịt mặt từ từ bước ra khỏi sương đêm. Bọn chúng không phải yêu thú—mà là người! Bịt mặt, y phục đen xé gió, giắt ám khí bên hông: Sát thủ Hắc Vũ Môn!

Người dẫn đầu cười lạnh, tay cầm một thanh đoản đao như lưỡi liềm:

> “Vân Thiên Hà – thay mặt địa ngục, ta đến lấy mạng ngươi!”

---

💥 [Giao Phong]

Ngay lập tức, đội 7 được lệnh chia tách, bảo vệ những đệ tử yếu hơn.

Trương Vô Ảnh và Vân Thiên Hà xông lên giao chiến trực diện. Vân Thiên Hà quát khẽ:

> “Đừng để bọn chúng chia cắt đội hình! Trận địa phòng ngự – Địa Long Ấn, khởi!”

Một trận pháp phòng thủ do hắn và Trương Đại Sơn dựng trước phát huy hiệu lực. Lưới pháp lực nứt vỡ khi hai sát thủ cấp kim đỉnh đồng thời đánh vào. Tiếng binh khí va nhau loang loáng!

Tam Muội Chân Hỏa bùng lên rực rỡ, Vân Thiên Hà tung chưởng về phía hai sát thủ:

> “Liệt Diễm Long Hỏa Trảo!”

Ngọn lửa biến hóa thành hình vuốt rồng, cào xuống mặt đất khiến một tên sát thủ kêu thảm, toàn thân cháy khét ngã gục.

Nhưng tên còn lại – Hắc Cốt Lãnh – chỉ cười nhạt, vung đao chém bay hỏa trảo, gằn giọng:

> “Có chút thủ đoạn đấy, nhưng ngươi không phải đối thủ của ta.”

---

🔥 [Cao trào]

Chỉ trong khoảnh khắc, 5 đệ tử của Thiên Đô Thần Viện đã bị thương, một người trọng thương. Tình thế vô cùng nguy cấp.

Đúng lúc đó, Thiên Dực Sưu Thú vút lên cao, gào rống như xé tan màn đêm, mở ra vầng sáng lam băng hàn bao phủ toàn bộ chiến trường.

Tên sát thủ cấp cao run rẩy:

> “Đó… đó là… Yêu thú cổ đại? Không thể nào—!”

Vân Thiên Hà nhân cơ hội, bộc phát Hỗn Nguyên Chi Lực, dồn lên kiếm khí, đánh văng kẻ địch ra xa:

> “Ngươi muốn giết ta? Vậy thì xem ngươi có đủ tư cách không!”

Sau vài chiêu đấu trí đấu lực, những sát thủ còn sống bắt đầu rút lui. Một kẻ trước khi biến mất, để lại lời nhắn trong gió:

> “Lệnh vẫn còn hiệu lực... chúng ta sẽ trở lại.”

Sáng hôm sau, toàn doanh trại đội 7 chìm trong không khí trầm mặc. Sát khí của đêm qua vẫn còn sót lại trong từng ánh mắt cảnh giác của các đệ tử.

Trương Vô Ảnh đứng trước lều chủ trại, trên tay là một thanh đoản đao đen tuyền thu được từ thi thể sát thủ. Mũi đao vặn xoắn, lưỡi rỗ như cáng rắn, bên thân khắc phù văn mờ ảo: Ấn ký của Hắc Vũ Môn – một trong những tổ chức sát thủ tàn độc nhất Trung Châu, từng được thuê để ám sát cả trưởng lão Kim Đan!

> “Hắc Vũ Môn... bọn chúng không tự dưng ra tay. Phải có người đứng sau...” – Trương Vô Ảnh trầm giọng.

Vân Thiên Hà ngồi một bên, khoanh chân, ánh mắt như hồ sâu. Hắn trầm ngâm:

> “Người của Hắc Vũ Môn, không bao giờ ra tay mà không nhận cọc đầu. Ta nghi ngờ trong danh sách thí luyện lần này có kẻ cố ý gài bẫy ta, hoặc... là có người muốn làm rối nội bộ tông môn.”

Diệp Linh tiến tới, trong tay là một mảnh ngọc giản thu được từ người sát thủ tử trận:

> “Ta tra xét túi trữ vật của chúng thì chỉ tìm thấy ngọc giản này. Có lẽ là thông tin hành động.”

Trương Đại Sơn nhận lấy, truyền thần niệm vào—sắc mặt lập tức trở nên khó coi:

> “Trong này ghi rõ tên và khu vực doanh trại của chúng ta, cùng thời điểm ra tay. Không sai được... có nội gián!”

---

🧩 [Phát Hiện Nội Gián và Manh Mối]

Ngay lập tức, nhóm chia ra điều tra. Thiên Dực Sưu Thú cũng được Vân Thiên Hà phân công theo dấu mùi máu còn sót lại trên đất.

Khoảng một canh giờ sau, nó cào trúng balô của một đệ tử trong tổ hỗ trợ hậu cần. Người này là Đường Hạo, từng nhiều lần tiếp cận trại đội 7 với danh nghĩa “giao lương thực và nước uống”.

Dưới sự ép hỏi của Trương Vô Ảnh, Đường Hạo hoảng loạn, khai ra:

> “Tôi… tôi chỉ được người của Phân Chi Tứ Môn trong Thần Viện nhờ chuyển bọc vải, tôi không biết gì khác!”

Phân Chi Tứ Môn—chính là thế lực phụ thuộc vào chi thứ của một trong các trưởng lão nội viện, có mối quan hệ không minh bạch với nhị phu nhân Vân Gia, người từng âm thầm ám toán Vân Thiên Hà trong quá khứ.

Vân Thiên Hà siết chặt tay:

> “Lại là bóng ma từ Vân Gia…”

---

🎯 [Quyết Định]

Sau khi bàn bạc với các trưởng lão hộ tống thí luyện, đội 7 được trao quyền điều tra mở rộng và tìm hiểu sâu hơn về mối liên hệ giữa Hắc Vũ Môn và nội bộ tông môn.

Để tránh làm kinh động những kẻ thật sự đứng sau, Trương Vô Ảnh cùng nhóm quyết định giữ bí mật toàn bộ chuyện đêm qua, chỉ báo cáo dưới dạng “giao tranh với sát thủ vô danh trong lịch luyện”.

Vân Thiên Hà, trong lòng đã dấy lên một mối nghi hoặc sâu hơn về thế lực ngầm trong chính nội viện. Hắn thầm nghĩ:

> "Nếu muốn sống sót và bảo vệ được những người thân yêu… ta phải mạnh hơn, và nhìn rõ từng lớp mặt nạ trong tông môn này."

Sau một ngày dài điều tra và suýt vướng vào cái bẫy ám sát, doanh trại đội 7 cuối cùng cũng chìm trong sự yên tĩnh.

Ánh trăng nhàn nhạt rải khắp bầu trời đêm, in bóng những túp lều gọn gàng như thầm nhắc nhở rằng đây chỉ là khởi đầu của hành trình tu luyện gian nan.

Vân Thiên Hà ngồi xếp bằng trên phiến đá phẳng bên ngoài trại, sau lưng là tiếng côn trùng rả rích và xa xa là ánh lửa từ lều canh gác. Thiên Dực Sưu Thú—nay đã thu nhỏ thành hình dạng như một con thú cưng cổ quái—lặng lẽ cuộn tròn ngủ trong lòng hắn.

Hắn truyền thần niệm vào Thôn Phệ Chi Thư, kích hoạt hệ thống:

> 【Ký chủ: Vân Thiên Hà】

Cảnh giới:

- Nguyên Thần Cảnh nhị đoạn trung kỳ

- Địa Nhân Cảnh tứ đoạn sơ kỳ

Thuộc tính :

Sức Mạnh: 189

Nhanh Nhẹn: 138

Thể Lực: 124

Cảm Tri : 212

Trí Lực : 218

Nhiệm vụ phụ:

"Phá Vỡ Gông Xiềng" (Tăng cường căn cơ, chuẩn bị đột phá Nguyên Thần Cảnh tam đoạn sơ kỳ )

"Tàn Ảnh Chi Lộ" (Chiến thắng 5 đối thủ trong lịch luyện có thực lực ngang hàng)

> ✅ Gợi ý hệ thống:

"Tu luyện dưới ánh trăng là thời điểm cảm tri tinh thần dễ đột phá nhất. Hãy thử ‘Tịnh Thần Quyết’ đã lĩnh ngộ từ lão nhân thần bí."

---

🔥 [Tịnh Tâm – Tu Luyện Trong Yên Tĩnh]

Hắn nhắm mắt, hít sâu. Pháp lực từ đan điền vận chuyển chậm rãi, dẫn dắt từng tia cảm ứng từ thiên địa tinh khí hòa vào cơ thể.

Tịnh Thần Quyết không giống như các công pháp cường công—nó là pháp môn dẫn khí, tĩnh tâm, khơi thông ẩn mạch tâm hồn, làm vững nền tảng tu luyện và cảm tri.

Cảm giác từng mạch lạc được gột rửa, từng giọt tâm lực tinh khiết ngưng tụ. Trên trán hắn, ấn ký linh hồn từ võ hồn Băng Giác Hàn Long khẽ lóe lên, rồi biến mất.

---

💬 [Tình Huynh Đệ – Trong Lều Trại Đêm]

Trong lều, Trương Đại Sơn và Diệp Linh đang cãi nhau về việc ai nấu cơm khét. Không khí thoải mái, tiếng cười vang vọng giữa doanh trại làm dịu bớt căng thẳng từ trận tập kích vừa qua.

> Diệp Linh: “Đừng tưởng ngươi cầm đại đao là oai, ngươi nấu cháo mà cháy đáy nồi thì cũng là hung thần đấy!”

Trương Đại Sơn (gãi đầu cười xòa): “Ta luyện kiếm, không luyện nấu ăn, tha cho ta đi!”

Vân Thiên Hà bước vào, ánh mắt có chút dịu lại. Hắn nhìn hai người rồi nói nhỏ:

> “Có đôi khi, những khoảnh khắc thế này quý hơn cả một viên linh thạch.”

Diệp Linh chớp mắt: “Ngươi… cũng biết nói mấy lời triết lý à?”

Trương Đại Sơn: “Vậy tối mai đến lượt ngươi nấu đó!”

Cả ba cùng cười, một ngọn lửa ấm cúng bập bùng trong lòng họ giữa chốn tu chân hiểm ác.

---

🧩 [Gợi Mở Ẩn Tuyến]

Trước khi đi ngủ, Diệp Linh lôi ra một mảnh da thú cũ, ánh mắt chăm chú:

> “Ta nhặt được nó trong hẻm núi mấy hôm trước. Có vẻ là một phần bản đồ của một bí cảnh nào đó... Mặt sau còn có phù văn cấm chế chưa giải.”

Vân Thiên Hà và Trương Đại Sơn cùng cúi nhìn. Trong đầu hắn chợt lóe lên một cảm ứng mơ hồ—cái gì đó trong Thôn Phệ Chi Thư dường như phản ứng nhẹ với tấm da thú.

Hắn trầm ngâm:

> “Có lẽ, đây là điểm khởi đầu cho một thử thách lớn hơn…”

Ánh trăng vẫn treo lơ lửng trên cao, lúc này các thành viên đội 7 đã yên giấc. Chỉ còn ba người: Vân Thiên Hà, Diệp Linh và Trương Đại Sơn lặng lẽ ngồi quây quanh đống lửa nhỏ, ánh sáng chập chờn in bóng ba người lên nền đất lổn nhổn đá vụn.

Diệp Linh hạ giọng:

> “Ban nãy khi rút linh khí ra để hong khô tấm da, phù văn mặt sau… tự động phát sáng.”

Cô giơ tấm da thú ra. Phía sau là từng đường phù văn uốn lượn như rắn sống, hiện lên một sơ đồ đơn giản nhưng không rõ định vị. Ở góc bản đồ có khắc một chữ cổ: ‘Khư’ – biểu tượng thường thấy trong những di tích từ thời mạt pháp.

> Trương Đại Sơn gãi đầu: “Chữ đó ta từng thấy trong cổ thư, hình như ám chỉ ‘di chỉ phong ấn’…”

Vân Thiên Hà khẽ cau mày, đưa tay chạm vào phù văn – vừa chạm, trong đầu hắn chợt vang lên âm thanh hệ thống:

> 【Phát hiện tín vật có liên kết với Thôn Phệ Chi Thư】

【Mảnh Bí Đồ Khư Tà – 1/3】

【Gợi ý nhiệm vụ: Truy tìm di tích Phệ Hồn Trận – phần ký ức bị lãng quên của tông môn cổ đại】

---

🕯️ [Điều Tra Ban Đêm]

Không muốn đánh thức cả đội, ba người nhẹ nhàng rời trại, vượt ra khỏi vòng gác.

Lần theo chỉ dẫn từ phù văn, họ tiến về phía tây bắc, nơi có một rặng núi nhỏ với khe nứt hẹp. Theo mô tả, một "tinh hạch quang ảnh" cần được kích hoạt đúng cách để lộ ra cửa động.

Diệp Linh khẽ lấy ra một viên ngọc ánh bạc từ túi trữ vật, thử đưa sát phù văn.

Tức thì — khe đá rung lên nhè nhẹ, rồi từ sâu trong lòng đất, một tiếng “cạch” vang lên. Một bậc thang đá lộ ra giữa lòng khe hẹp, phủ đầy rêu xanh và tro bụi cổ xưa.

> Vân Thiên Hà trầm giọng:

“Không cần quá sâu... chỉ khảo sát đến rìa thôi, phòng trường hợp đây là bẫy di tích cấp cao.”

---

⚠️ [Phát Hiện Đầu Tiên]

Xuống chưa đầy trăm bước, họ đã thấy một gian thạch thất đơn giản. Bên trong là một bàn tế lễ đổ nát, phía trên bệ đá có một chiếc hộp gỗ lim bị khóa bằng phù chú cổ. Bên cạnh có bức tường khắc:

> “Kẻ nắm giữ huyết mạch Phệ Hồn, nếu đến được đây, hãy tìm lại hai mảnh còn lại. Khư Tà chưa chết.”

Vân Thiên Hà nheo mắt – Phệ Hồn? Hắn nhớ rõ, đó là hai chữ từng hiện lên từ dòng ký ức bị phong ấn khi lần đầu kích hoạt Thôn Phệ Chi Thư…

Bỗng Thiên Dực Sưu Thú trong nhẫn thú ấn vang lên một tiếng gầm khẽ – nó cảm nhận được khí tức bất thường từ hộp gỗ.

> Diệp Linh: “Cẩn thận, bên trong hộp có phong hồn trận chưa giải…”

📜 [Kết thúc cuộc điều tra – Hồi trại]

Không dám tùy tiện phá phong ấn, ba người đành chụp lại phù văn và ghi nhớ ký hiệu hộp rồi rút lui, chuẩn bị nhờ các trưởng lão hoặc hệ thống hỗ trợ giải mã sau.

Khi về đến doanh trại, họ chỉ kịp trở lại trước giờ gác đổi ca. Ba người nhìn nhau, ánh mắt đều trở nên nghiêm túc hơn.

> Vân Thiên Hà thầm nghĩ:

"Có vẻ… vận mệnh ta không chỉ là một kẻ mang hệ thống. Mà còn đang tiếp cận thứ gì đó lớn hơn cả chính tông môn."

📜【HỆ THỐNG NHIỆM VỤ MỞ KHÓA】

Sau khi trở về và điều tức vài canh giờ, lúc nửa đêm thanh vắng, trong đầu Vân Thiên Hà vang lên tiếng hệ thống trầm đục như đến từ thời không xa xưa:

> 【KÍCH HOẠT NHIỆM VỤ ẨN: TÀN ĐỒ KHƯ TÀ】

▪ Mục tiêu: Thu thập 3 mảnh Bí Đồ cổ đại ẩn chứa vị trí Phệ Hồn Trận

▪ Mảnh hiện có: 1/3

▪ Thưởng giai đoạn:

– 1000 điểm cống hiến

– Mở khóa tầng tiếp theo của Thôn Phệ Chi Thư

– Manh mối về nguồn gốc của "Khư Tà" và mối liên hệ với thời đại Mạt Pháp

▪ Gợi ý vị trí tiếp theo:

> Một mảnh ẩn sâu trong Lôi Đình Phong, khu vực tu luyện bị lãng quên thuộc phía bắc Thiên Đô Thần Viện

Mảnh còn lại được cho là đang được cất giữ tại Vạn Bảo Các, dưới dạng vật trấn trạch của Chi nhánh Đông Vực.

> 【Nhiệm vụ cấp: Huyền Giai – Phá Giới Tuyến Đầu】

> Cảnh báo: Việc hoàn thành nhiệm vụ này có thể ảnh hưởng đến cấu trúc cốt lõi của thế giới tu luyện. Đề nghị hành động thận trọng.

---

🔥 Phản ứng của Vân Thiên Hà

Khi đọc đến phần “mở khóa tầng tiếp theo của Thôn Phệ Chi Thư”, ánh mắt Vân Thiên Hà trở nên cực kỳ nghiêm túc. Hắn biết, năng lực hiện tại dù có mạnh mẽ đến đâu, cũng chỉ mới là giai đoạn sơ khởi mà hệ thống cho phép sử dụng. Càng khai mở, hắn càng có cơ hội chạm đến sức mạnh khiến cả thế giới tu tiên phải chấn động.

> “Lôi Đình Phong… nơi tu luyện bị phong tỏa do lượng linh khí hỗn loạn, chỉ có đệ tử được đặc cách mới có thể vào. Vậy phải nghĩ cách tiếp cận…”

Hắn khẽ nắm chặt tay.

> “Vạn Bảo Các Đông Vực… lại là nơi nhạc phụ của Vân Linh Hoa tọa trấn. Có thể lợi dụng mối quan hệ này... nhưng cũng không dễ.”

---

🔍 Chuẩn bị hành động

Hôm sau, sau giờ tu luyện buổi sáng, Vân Thiên Hà âm thầm đến thư các, tìm kiếm tư liệu về Phệ Hồn Trận, Khư Tà, Lôi Đình Phong, và các kỳ văn về “Vạn Bảo Các – vật trấn trạch cổ”.

Tối đến, hắn mở hệ thống kiểm tra lại bản đồ nhiệm vụ:

> 【Nhiệm vụ cập nhật: Giai đoạn 1】

▪ Mục tiêu: Tiếp cận Lôi Đình Phong

▪ Gợi ý: Đạt tiêu chuẩn “Cống Hiến Nội Viện – Cấp Bạch Ngân” để được cấp quyền vào khu vực đặc biệt.

Tại gốc tùng già phía sau viện Thiên Vân – nơi lão nhân thần bí thường xuất hiện

Trăng lên giữa trời, gió đêm lồng lộng. Vân Thiên Hà lặng lẽ bước tới nơi quen thuộc, chỗ gốc tùng cổ kính mọc nghiêng, bao phủ bởi sương lạnh. Dưới tán cây, lão nhân thần bí – vẫn dáng vẻ như một lão ăn mày với áo bào sờn cũ – đang gác chân, thảnh thơi gảy đàn tranh đã đứt dây.

> “Tiểu tử, ngươi tới rồi.” – lão ngẩng đầu, nở nụ cười bí ẩn.

> “Sư phụ, con muốn hỏi một chuyện…”

Vân Thiên Hà hành lễ, rồi trầm giọng kể lại nhiệm vụ từ hệ thống (giấu hệ thống đi), chỉ nói rằng mình đang truy tìm Tàn Đồ Khư Tà, vô tình liên quan đến Phệ Hồn Trận.

Lão ăn mày lặng đi một lát, tay vẫn gõ nhịp vào bàn gỗ.

> “Khư Tà… cái tên ấy… đã không ai nhắc tới suốt cả ngàn năm rồi.”

“Ngươi có biết vì sao thời đại mạt pháp xảy ra không?”

Vân Thiên Hà lắc đầu. Lão nhân khẽ khép mắt:

> “Bởi chính các đại tông môn đã phạm vào điều cấm… Họ hợp sức phong ấn những tồn tại vượt ngoài thiên đạo, một trong số đó chính là ‘Thôn Phệ Chi Thư’ – thứ vốn không nên tồn tại ở thế giới này.”

Ánh mắt Vân Thiên Hà lóe lên.

> “Phệ Hồn Trận được dựng lên bởi ba vị chân tiên thời viễn cổ. Nó không phải là để phong ấn yêu thú hay sinh linh gì cả — mà là để phong ấn một phần ý chí cổ xưa gắn liền với Thôn Phệ.”

“Còn Khư Tà… là người cuối cùng từng sở hữu nó trước khi thân thể bị tứ phân ngũ liệt, hồn phách bị chia làm ba và gửi vào ba mảnh bí đồ.”

Lão nói, rồi đốt một cuộn trục tàn. Trong ánh lửa là hình bóng một người vận bạch y, tay cầm hồn thư, sau lưng là hàng trăm yêu hồn bị xiềng xích.

> “Nếu ngươi thực sự truy theo con đường ấy, phải sẵn sàng đối mặt với kẻ được gọi là ‘Tà Khư – Hậu nhân của chính tội nghiệp ngàn năm trước’.”

---

🎁 Trước khi chia tay:

Lão nhân chợt vung tay ném cho Vân Thiên Hà một mảnh lệnh bài đen tuyền, vẽ đầy phù văn cổ.

> “Đây là Lệnh Phù Khai Tà, từng là tín vật nhận chủ của Khư Tà. Dù là giả hay thật, nó cũng sẽ giúp ngươi tiếp cận một vài tàn tích bị cấm.”

“Và đừng quên… có những thứ không nên bị giải phong ấn.”

--

✅ Vân Thiên Hà nhận được:

Lệnh Phù Khai Tà (Tín vật cổ)

– Cho phép tiếp cận một số khu vực bị phong ấn bởi Trận Khai Huyền cổ.

– Có thể cộng hưởng với mảnh Tàn Đồ đã có trong người.

Gợi mở cốt truyện "Tà Khư - Hậu nhân của cổ ý chí"

📚 Thư Các Thiên Đô – Tầng Ba: Khu Cấm Tàng

Sau khi trình lệnh bài nội môn, Vân Thiên Hà mượn danh nghĩa “tìm hiểu lịch sử Trận Pháp cổ” để được phép tiếp cận tầng ba Thư Các. Nơi này là khu vực đặc biệt, chỉ có đệ tử nội môn xuất sắc hoặc được trưởng lão đồng ý mới có quyền vào.

Tầng ba Thư Các yên tĩnh, lồng trong màn sáng nhẹ. Vân Thiên Hà cẩn thận bước qua từng giá sách cao vút, bụi phủ đầy, đa phần đều là cổ thư tả bằng tay, văn ngữ đã thất truyền.

Ở góc khuất, hắn tìm thấy một quyển có bìa đen thẫm, phía ngoài ghi bằng phù văn:

> 《Ký Lục Huyết Khuyết - Niên Đại Mạt Pháp》

Mở ra, hắn đọc từng dòng:

> "Thiên đạo suy vi, linh khí sụp đổ. Tam đại chân tiên dựng lập Phệ Hồn Trận, phong ấn cổ linh, mở thời đại mạt pháp kéo dài hơn ngàn năm. Trong đó... nổi bật nhất là phản đồ 'Khư Tà', người từng bước vào ngưỡng cửa Vô Thượng, nhưng vì tu luyện công pháp ‘Thôn Phệ Cổ Quyết’ mà bị thiên đạo ruồng bỏ."

Hắn giật mình. Trong sách còn nói đến:

Tàn Đồ Khư Tà: Gồm ba mảnh, mỗi mảnh chứa một phần hồn niệm của Khư Tà – sau khi hắn bị ba chân tiên diệt thể, phong hồn.

Thôn Phệ Chi Thư: Không phải pháp bảo, mà là tàn linh của một loại sinh mệnh phi tự nhiên, có thể ký chủ với người được chọn.

Phệ Hồn Trận: Không chỉ là phong ấn, mà là phong tỏa ký ức của thiên địa về “sự tồn tại” của Khư Tà.

---

🌌 Khi đang nghiên cứu

Một vị thư thủ già xuất hiện – người canh giữ lâu năm Thư Các – khẽ lên tiếng:

> “Tiểu tử, ngươi tìm hiểu về Khư Tà ư… Đừng tưởng hắn chỉ là phản đồ. Trong những năm cuối đời, hắn từng cứu cả một châu lục khỏi Thức Tà Vực, nhưng rồi lại bị chính thiên đạo lật mặt.”

“Thế giới này, công chính hay tà ác… là do người mạnh hơn định nghĩa.”

Hắn để lại một quyển khác:

> 《Trảm Tà Tàn Lục》

Bên trong là bản ghi tay mô tả lại trận chiến tại Hồ Suy Vong giữa Khư Tà và ba vị chân tiên, có ghi cả hình vẽ… và sự kiện: Khư Tà tự đoạn một nửa hồn phách, để “một phần bản ngã” tiếp tục tồn tại – chờ người kế thừa.

---

✅ Hệ thống kích hoạt nhiệm vụ phụ mới:

> [Nhiệm vụ phụ - Tinh Giác Hồn Ngữ]

✔ Thu thập đủ ba mảnh Tàn Đồ Khư Tà

✔ Tìm tới Hồ Suy Vong – nơi tàn hồn phong ấn đang chờ đợi truyền thừa

⚠ Cảnh báo: Từng có nhiều yêu tu, đệ tử tông môn bị mất trí khi cố gắng tiếp cận

📌 I. Khảo nghiệm cống hiến – Lôi Đình Phong

Sau khi ghi chép lại toàn bộ nội dung trong Thư Các, Vân Thiên Hà trở lại khu nội viện, đến bảng nhiệm vụ của Thiên Đô Thần Viện.

Hệ thống nhắc:

> “Phát hiện nhiệm vụ luyện thể cổ – Lôi Đình Phong – phần thưởng: điểm cống hiến 500, cơ hội tiến vào Vực Lôi Đài!”

📖 Giới thiệu ngắn:

Lôi Đình Phong là một nhánh phụ tu luyện thể thuật cổ, dùng sức mạnh lôi điện kích thích tế bào, mở rộng khí mạch, cường hóa nhục thân.

Rất ít người dám thử, vì lôi hồn chi lực không những gây đau đớn tột độ mà còn có xác suất tẩu hỏa nhập ma.

---

🌀 Cảnh luyện thể:

Giữa ngọn núi sấm vang chớp giật, một pháp trận cổ hình bát giác khảm sâu vào đất, trung tâm là Thạch Thai Lôi Đài. Vân Thiên Hà cởi áo, lộ ra thân thể như đúc từ sắt thép, vết sẹo sau các trận chiến vẫn còn mờ mờ.

Hắn bước vào giữa Thạch Thai, nhấn kích hoạt trận văn.

> ẦM ẦM ẦM!

Ba đạo Lôi Điện Huyền Xích giáng xuống!

Mỗi đạo như xé nát thần kinh, tàn phá kinh mạch! Nhưng Vân Thiên Hà vẫn cắn răng chịu đựng, vận chuyển Hỗn Nguyên Chi Lực, kết hợp cùng Chi Kết để điều phối pháp lực và cơ nhục.

Một dòng chữ hiện lên:

> ✅ [Tiến độ luyện thể: 12%... 35%... 67%...]

✅ Cường hóa thành công – Thân thể đạt cấp: “Kim Cốt” – Sức mạnh +5 / Thể lực +4

---

🔍 Lần theo manh mối – Vạn Bảo Các & Vân Linh Hoa

Sau khi kết thúc luyện thể và nhận được phần thưởng cống hiến, Vân Thiên Hà âm thầm liên hệ với Vân Linh Hoa, người từng giúp hắn rời khỏi Vân Gia, nay cũng đang phụ trách một nhánh nhỏ của Vạn Bảo Các tại Thiên Đô Thành.

Vừa gặp, nàng đã cười nhẹ:

> “Ta biết sớm muộn gì ngươi cũng tìm đến, Vân Thiên Hà. Mảnh phù văn Khư Tà năm xưa đúng là từng xuất hiện trong một lô hàng đấu giá của Vạn Bảo Các – nhưng đã bị một thế lực khác mua lại.”

> “Ta có ghi lại tên người mua: ‘Tịch Mặc Thần Tông – Huyền Tế Các’, bọn họ rất bí ẩn, không thuộc chính – cũng chẳng hẳn là tà.”

📌 Gợi mở nhiệm vụ tiếp theo:

> [Tàn Đồ – Mảnh thứ hai]

✦ Điều tra tung tích mảnh phù văn đang nằm trong tay Huyền Tế Các

✦ Đột nhập hoặc giao dịch tùy chọn

✦ Cảnh báo: thế lực này từng liên hệ với Huyết Nguyệt Giáo ở tầng ngầm

---

Vân Linh Hoa trao cho hắn thêm một bình linh dịch và ngọc bài:

> “Cầm cái này, lỡ có chạm mặt người của Tịch Mặc Thần Tông, ít nhất họ sẽ không xem ngươi là kẻ vô danh.”

---

✅ Tổng kết phần này:

✔️ Vân Thiên Hà luyện thể tại Lôi Đình Phong, tăng cường thân thể.

✔️ Lấy được manh mối mảnh thứ hai của Tàn Đồ Khư Tà từ Vân Linh Hoa.

✔️ Hướng đi tiếp theo: thâm nhập Tịch Mặc Thần Tông – gặp những kẻ nằm giữa ranh giới tà - chính.

More Chapters