Cả khu rừng như một cái bẫy.
Zareth lao qua những tán cây ẩm ướt, mùi rêu mục bốc lên ngột ngạt, hòa vào mùi máu vẫn còn dính trên da. Những tiếng gầm của quái vật ẩn trong tầng rừng vọng lại sau lưng. Xa hơn, tiếng vó ngựa giẫm đất và giọng người hét lên. Giáo Phái Quang Minh đã cử cả đơn vị săn lùng.
Cậu không dừng lại. Dị thể đã ăn sâu vào cột sống, thỉnh thoảng lại co giật như muốn mọc thêm tay, hoặc kéo căng xương cổ ra phía sau. Nhưng Zareth không còn cảm thấy lạ lẫm. Cậu chỉ thấy bản thân đang dần nhanh hơn, thính giác sắc hơn, và đôi mắt... có thể nhìn thấy những thứ người khác không thấy.
Trên một thân cây mục, cậu thấy một hình vẽ bằng máu. Biểu tượng tròn, bên trong là ba ngón tay chĩa xuống đất. Dưới biểu tượng là một mũi tên.
Zareth dừng lại. Ánh mắt cậu sẫm lại.
"Lối dẫn."
Cậu không còn nghi ngờ. Ai đó đang dẫn cậu đi. Không rõ là kẻ địch hay đồng minh, nhưng nếu Giáo Phái Quang Minh đang bủa vây cả khu rừng thì việc đứng yên một chỗ còn ngu hơn.
Cậu theo mũi tên.
---
Rừng dần thưa. Lối đi dốc xuống, đá gồ ghề, ẩm trơn. Tiếng nước chảy bắt đầu vang lên. Nhưng thứ Zareth nhìn thấy không phải dòng suối thông thường.
Một con suối máu.
Máu chảy qua khe đá, từng dòng đỏ sẫm hòa bọt trắng, nóng như vừa mới rút từ xác người. Hai bên bờ là những khối xương sắp xếp có trật tự — đầu lâu úp xuống, tay chân vắt chéo nhau, như thể được người sống bày ra.
Zareth tiến gần mép nước. Ngay khi tay cậu chạm vào dòng máu, hệ thống lập tức hiện lên:
[ Phát hiện Suối Máu Cổ Đại – Lõi Chuyển Hóa Thứ Ba ]
[ Kích hoạt thử thách: Lặn xuống đáy – phần thưởng: tăng cường dị thể, mở khóa bản thể ký ức. ]
[ Cảnh báo: Xác suất tử vong 83%. ]
"83 phần trăm... Tốt ghê."
Zareth cười nhạt. Nhưng khi cậu định quay lưng bỏ đi, dòng máu bất ngờ sôi lên. Một hình thù mờ nhạt nổi lên từ đáy suối — đó là một người không mặt, đầu trọc, mặc áo choàng đen dài phủ gót.
Nó không bước. Nó trượt.
Cơ thể nó như trôi trong không khí, không có trọng lực. Từ hư vô, một giọng nói không rõ giới tính vang lên trong đầu Zareth:
"Mày là mảnh rời cuối cùng. Máu thứ bảy. Nếu không xuống suối, chúng nó sẽ bắt được mày. Và mày sẽ chẳng còn là mày nữa."
Zareth lùi lại, giọng cộc:
"Tụi bay là ai?"
"Người Dẫn Lối. Chúng tao trông nom những kẻ trốn khỏi thần. Mày có hai lựa chọn: Xuống. Hoặc bị nhấn chìm."
Zareth không trả lời. Nhưng cậu biết — thời gian đang cạn.
Phía sau lưng, tiếng kim loại và chó săn đã đến rất gần. Những tiếng niệm chú rền vang. Một mũi tên bén găm vào thân cây sát cổ cậu.
Zareth siết chặt nắm tay.
"Xuống thì xuống."
Cậu lao vào suối máu.
---
Lạnh. Rồi nóng. Rồi… không gì cả.
Zareth chìm vào một không gian đặc sệt như bùn. Máu bao quanh cậu, nhưng không nghẹt thở. Thay vào đó, có thứ gì đó đang lùa vào từng lỗ chân lông. Hệ thống hiện lên hỗn loạn:
[ Đồng hóa tăng tốc ]
[ Dị Thể phản ứng mạnh với lõi máu ]
[ Cảnh báo: Quá trình vượt giới hạn cơ thể – cơ bắp sẽ thay đổi vĩnh viễn. ]
Trong đầu Zareth, hàng loạt hình ảnh hiện lên. Cậu thấy một đứa trẻ trong nghi lễ hiến tế — không ai cứu nó. Cậu thấy một bàn thờ máu, và trên đó… là chính cậu, đang nằm yên, bị trói.
Cậu thấy gương mặt của một linh mục già, đôi mắt chứa đầy hối hận.
Và sau đó… là hình bóng của "Ma Thần".
Một thực thể không có hình dạng rõ ràng, chỉ là hàng ngàn cánh tay mọc từ bóng tối. Mỗi cánh tay đều mang theo ký ức, lời thì thầm, và một lời hứa:
"Chỉ cần máu tiếp tục chảy, ta sẽ để ngươi sống sót."
Zareth mở mắt giữa lòng suối.
Toàn thân cậu cháy rực.
Cơ bắp dãn ra, dị thể vặn xoắn trên lưng, mọc thêm hai xúc tu uốn lượn như lưỡi rắn. Cặp mắt thứ ba giữa trán mở ra lần nữa, lần này sắc hơn, sáng hơn.
Cậu đạp chân xuống đáy suối, phóng lên khỏi mặt máu đỏ.
Ngay khi Zareth xuất hiện, hai tên kỵ sĩ đang đuổi theo bị làn sóng máu hất văng. Chúng la hét, lăn lộn trong máu. Một tên gào lên khi da hắn bắt đầu rã ra như bị axit đốt.
Zareth đáp xuống bờ bên kia. Dưới chân cậu, máu nhỏ ra nhưng không còn đỏ — nó đã sẫm như hắc ín.
Giao diện rung lên lần cuối:
[ Dị Thể Đồng Hóa 18% ]
[ Kỹ năng mở khóa: Huyết Bạo – hấp thụ máu để tăng sức mạnh trong 5 phút ]
[ Cảnh báo: Giới hạn nhân tính đang giảm. ]
Zareth không quan tâm.
Cậu quay đầu, nhìn đám kỵ sĩ đang lùi lại. Máu trên người cậu bốc hơi như khói, còn đôi mắt... trống rỗng, không còn cảm xúc.
Lần đầu tiên, Giáo Phái Quang Minh chọn rút lui.
---
Trên một cành cây cao, Người Dẫn Lối lặng lẽ quan sát.
"Máu thứ bảy đã chọn đi xuống. Cánh cửa tiếp theo… sẽ mở."
---
Vài giờ sau.
Zareth một mình đi qua vùng rừng cháy. Mùi than tro và khói ám vào tóc cậu. Những vết máu trên da đã khô, nhưng dị thể vẫn thì thầm trong đầu như tiếng tim đập không phải của cậu.
Cậu dừng lại trước một bức tường đá có khắc văn tự cổ. Bàn tay cậu chạm vào, ngay lập tức máu nhỏ xuống khe nứt. Một luồng khí lạnh bật ra, mở cánh cửa ngầm.
Căn hầm bên dưới dẫn xuống sâu hun hút. Trên tường treo đầy xương người, mỗi hộp sọ đều bị khắc chữ: "Tôi đã từ chối lời gọi."
Zareth không nói gì. Cậu bước xuống.
Phía cuối đường hầm là một cánh cổng kim loại khổng lồ, bị khóa bằng bảy ổ khóa máu. Trên cánh cổng, có khắc hình… một sinh vật không miệng, nhưng khóc máu.
Hệ thống rung lên:
[ Địa danh kích hoạt: Cửa Ngục Máu – Lối vào Thần Ngục (niêm phong) ]
[ Điều kiện mở khóa: thu thập 7 huyết ấn từ các Dị Điểm Cấm ]
Zareth nhìn thẳng vào cánh cổng.
"Chuyến đi này... chỉ vừa mới bắt đầu."