Bóng tối trong người Zareth bắt đầu dao động.
Sau cú va chạm đầu tiên với thánh giáo, Zareth đáp lại với máu và bóng đen. Trên vai cậu là vết đâm dài, lòng bàn tay vẫn dính máu ấm, nhưng cảm giác không phải là đau. Mà là sinh sôi.
Mỗi lần máu đỏ trên tay cậu rơi xuống đất, một dải văn tự đỏ sáng lại hiện ra. Dường như thứ gì đó đang gọi mở.
Một giao diện hiện ra trước mắt cậu.
[ Kẻ Được Chọn - Zareth - Mã hóa: XG-13 ] [ Chúc mừng người chủ sở hệ thống Dị Vĩ! ]
[ Loại hệ thống: Dị Biến – Dị Thể – Hào Hóa Sinh Thể ] [ Tình trạng đồng hóa: 3% ]
[ ✦ Đạt ngưỡng sinh hóa đầu tiên ] [ Mở khóa kỹ năng cơ bản: "Thịt Biến Dạng" ] [ Nhận được bản đồ: Miền Tây Ishtar (Cấp Thấp) ]
Zareth không rõ giao diện đó đến từ đâu. Nó như một ống thanh vang trong hộp sọ, với ngôn ngữ cổ xưa và hình ảnh đầy sợ hãi.
"Thịt Biến Dạng" — là khả năng làm biến đổi tế bào da, cơ, xương trong khoảnh khắc. Trong giây lát, Zareth thử. Cánh tay bị đâm lên ống, da bong ra, xương dãn dài, rồi bám lại như một lá cây dọc ngược đã bị đấm chệch.
Ánh nhìn của Zareth thay đổi. Từ tôn giáo, từ huyết tộc, từ ma thủy, người trốn khỏi thần sẽ chẳng bao giờ lầm lẫn với thế giới này. Cậu không còn là nạn nhân. Mà là điều đáng sợ.
Bản đồ hiện ra: miền tây Ishtar bị bao vây bởi bốn tôn giáo lớn: Quang Minh, Âm Ngữ, Di Cổ và Bão Hồng. Zareth hiện nằm trong khu phi tôn giáo — lãnh thổ đầy những kẻ lạc loài và lệnh truy sát.
Giữa khu rừng lốt gần ngôi nhà của Zareth, có ba sinh vật đang di chuyển.
Người thứ nhất đội váng, mặc giáp da sắt. Kẻ thứ hai mang đèn đi trước, chỉ hướng về ngôi nhà. Còn kẻ cuối đeo đeo một tấm mặt nạ da người.
Chúng là người thu thập thể xác. Mỗi khi một nghi lễ hiến tế xảy ra thành công, chúng đến thu dọn xác và mang về "thần điện."
Nhưng lần này, nghi lễ không chỉ thành công. Nó đã sinh ra một thứ khác.
Zareth bước ra khỏi cửa.
Ánh sáng mờ trắng phủ đầy lối đi, gió thổi lách cách qua những cột đá khắc rune. Sương mù dày đặc hơn mọi buổi sáng. Nhưng cậu nghe thấy — tiếng chân, tiếng xích kim loại lê dưới đất, tiếng cười khe khẽ.
Một con dao cắm xuống chân cậu, suýt trúng ngón.
Trên cán dao có khắc biểu tượng của Giáo Phái Quang Minh.
Zareth ngẩng đầu. Một trong ba sinh vật đã đứng trên mái nhà, bóng đổ dài xuống bậc thềm như một kẻ săn mồi cổ đại.
"Mùi của ngươi… khác hẳn những thứ còn lại."
Tiếng nói của nó không như người. Âm thanh ẩm ướt như nước thải. Bên dưới lớp mặt nạ da người, thứ gì đó đang nhúc nhích.
Zareth không trả lời. Cậu lùi một bước. Dấu ấn con mắt trên tay trái bắt đầu rực sáng.
Trong nháy mắt, cậu bật lên. Chân giẫm vào không khí như được nâng bởi bóng tối. Thịt ở bàn tay biến dạng, kéo dài thành lưỡi dao tủy trắng, cắt ngang qua kẻ mang mặt nạ.
Tấm mặt nạ rách toạc.
Bên dưới không phải mặt người. Là da thịt vặn xoắn, nhầy nhụa, hai con mắt đặt lệch nhau và một miệng đầy răng mọc ngược.
Sinh vật rú lên.
Hai kẻ còn lại lao vào. Một kẻ mang giáp, kẻ kia rút ra vật giống như nhang đen, niệm thứ ngôn ngữ cổ, rồi cắm xuống đất.
Mặt đất nứt ra. Tay người, chân người, và cả hàm răng, trồi lên từ lòng đất.
"Chúng ta không đến để giết. Chúng ta đến để bắt ngươi về!"
Zareth lùi lại. Sau lưng là cánh cửa nghi thất. Trước mặt là ba sinh vật, một ma pháp hố thịt, và cả lưới ánh sáng đang giăng lên bởi thần chú cổ.
Trong đầu cậu, một giọng nói khác vang lên — không còn lạnh lẽo như trước:
> "Kích hoạt đồng hóa giai đoạn hai. Mở khóa Dị Thể Tầng Sâu."
Thịt Zareth bắt đầu co giật. Xương lưng uốn cong. Một cánh tay thứ ba mọc ra từ bả vai. Mắt thứ ba mở ngay ngực. Răng mọc thêm trong lòng bàn tay.
Ba sinh vật kia đứng chết trân. Chúng không được cảnh báo về chuyện này.
Zareth nhìn xuống tay mình. Cậu không còn là người.
Và lần đầu tiên, cậu cảm thấy… dễ chịu.
> "Ta là Zareth. Thứ tồn tại được sinh ra để kết thúc các nghi lễ."
Cậu bước tới. Máu chảy xuống nền đất. Và nơi máu rơi, những bông hoa đen bắt đầu nở.
Một cuộc thí nghiệm của thần đã thất bại. Nhưng một thứ khác — đã sống.